Posted by ADMIN
Posted on 22:39
with No comments

Thấm Thía - Tống Gia Vỹ
Nhạc sĩ: Nhạc Nước Ngoài
Album: Nhạc HOT Tuần 1 Tháng 12 (2012)
Thể loại: Nhạc Trẻ
Lượt nghe: 432,448
Album: Nhạc HOT Tuần 1 Tháng 12 (2012)
Thể loại: Nhạc Trẻ
Lượt nghe: 432,448
Lời bài hát: Thấm Thía - Tống Gia Vỹ
Phiên bản 1/1
Người đóng góp: Administratorvà đâu ai trên dân gian ấy mới mong được như ý muốn
chỉ cần là e vui, anh sẻ luôn cố gắng
lo cho e thật nhiều để e chẳng phải thua thiệt ai
dù mình nghèo e ơi, có phải đâu nghèo tình
miển sao đôi ta luôn bên nhau biết đâu ngày mai sẽ khác
đời còn dài e ơi, đâu ai hay biết trước
anh vẩn tin một ngày đôi ta sẻ tốt hơn bây giờ
đk:
đừng buồn đau nghe e ơi, vì phải để e hay nghĩ suy
đôi khi e buồn mà sao anh cảm thấy thương e làm sao
anh chưa lo được e, trong lúc anh cơ hàn
là một người đàn ông sao anh có thể để cho e buồn
thà ngày xưa không yêu anh, người khác sẽ cho e ấm êm
khi yêu anh rồi thì anh phải chở che cho đời e
anh yêu e vì e, bao khó khăn trong đời
chẳng là gì thấm thía khi anh vẩn thấy e luôn tươi cười
| Link nhạc: | |
| Nhúng blog: | " style="margin: 0px; font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 12px; color: rgb(102, 102, 102); border: 1px solid rgb(221, 221, 221); padding: 3px 10px; width: 480px;"> |
| Copy vào diễn đàn: |
12 ngư dân Bình Định thoát chết giữa biển
Posted by ADMIN
Posted on 04:19
with No comments
(CLV)- NGÀY 18.1, Trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu nạn hàng hải Việt Nam (VMRCC) cho biết 12 thuyền viên tàu BĐ 96981 TS đã được cứu nạn an toàn sau khi tàu bị hỏng máy, thả trôi trên biển gần Đà Nẵng.
Tàu BĐ 96981 TS được lai dắt về Đà Nẵng sáng nay - Ảnh: VMRCC cung cấp |
Trước đó, lúc 13 giờ 40 phút ngày 17.1, VMRCC khu vực II nhận được thông tin tàu BĐ 96981 TS, do ông Nguyễn Văn Toản ở xã Hoài Hương, huyện Hoài Nhơn, tỉnh Bình Định làm thuyền trưởng, bị hỏng máy không khắc phục được từ lúc 4 giờ 30 cùng ngày, tại vị trí cách mũi Đà Nẵng khoảng 38 hải lý, trên tàu có 12 thuyền viên.
Sau khi bị hỏng máy, tàu trôi dạt trong điều kiện khu vực có gió cấp 6, giật cấp 7 - 8. 12 ngư dân trên tàu bị hoảng loạn tinh thần, yêu cầu được cứu nạn khẩn cấp.
Trong số 12 thuyền viên kể trên có 8 thuyền viên quê ở xã Hoài Hương và 4 thuyền viên quê ở huyện Quảng Xương, Thanh Hóa.
Ngay sau khi nhận được thông tin, VMRCC đã điều động tàu SAR 274 tại Đà Nẵng đi cứu nạn. Đến 18 giờ cùng ngày, tàu SAR 274 đã tiếp cận được tàu BĐ 96981 TS. Sau đó tàu cứu nạn đã lai dắt được tàu BĐ 96981 TS cùng 12 ngư dân vào bờ biển Đà Nẵng an toàn lúc 2 giờ sáng nay.
Cách hành xử khó hiểu của trường Phan Bội Châu sau cái chết của 1 học sinh
Posted by ADMIN
Posted on 18:32
with No comments
Bị thầy cô công khai xúc phạm danh dự, áp đảo tinh thần, và thậm chí còn bị quy là ‘xích động phản động’ vì dám lên Facebook chia sẻ những ghi nhận và suy nghĩ về cái chết oan khuất của một bạn cùng trường sau trận đòn của cô giáo. Đó là câu chuyện của một số học sinh trường trung học cơ sở Phan Bội Châu (phường Tân Phú, TPHCM) mà Tạp chí Thanh Niên đài VOA mang đến các bạn trong chương trình hôm nay.
Tang lễ em Lê thị Phước HảiGiữa lúc công luận còn đang bất bình về việc em Lê Thị Phước Hải, học sinh lớp 6/7 có bệnh sử động kinh, bị thiệt mạng trong khi bị cô Thảo Vy dạy môn Công Nghệ đánh phạt vì nói chuyện trong giờ học thì xuất hiện những chia sẻ từ một số phụ huynh-học sinh trong trường về cách cư xử thiếu tình người của nhà trường đối với gia đình nạn nhân và những hành vi tiêu cực của một số giáo viên đối với các học sinh bày tỏ tâm tư, chia sẻ tình cảm với người bạn xấu số.
Bà Phạm Thị Huệ Bình, phụ huynh em Phước Hải, cho VOA Việt ngữ biết:
“Trường khủng bố mấy em học sinh làm chứng cho gia đình tôi. Thầy Duyên dạy môn toán nói với học sinh lớp 6/11 rằng bé Hải bị đánh ở mông là đỡ, nếu là thầy thầy sẽ lấy cây gõ trên đầu cho chết luôn. Một bé vô đám ma bé Hải kể, tôi run người lên. Tôi dẫn bé tới trước cô Hiệu phó, tôi nói ngành giáo là phải có đạo đức, thầy nói chuyện vô đạo đức như vậy sao gọi là nhà giáo? Vậy trường cô chứa toàn những người vô đạo đức sao? Cô Tú Phương dạy môn sử vô lớp nói gia đình bé Hải là bưng bít. Còn cô Phụng dạy môn sinh lớp 6/7 thì nhắn tin chửi học sinh là ăn cháo đá bát không biết bảo vệ nhà trường, vạch áo cho người xem lưng, đạo đức giả. Tôi nói với cô Hiệu phó bây giờ cô phải có biện pháp nào giải quyết những người giáo viên này, chứ làm áp lực như vậy là không được. Nhà trường nói ngay mặt đám tang thì khác, nhưng khi về trường thì lại đối xử với các em học sinh cách khác. Một số phụ huynh nghèo không dám chống đối nhà trường nên không dám tiếp xúc với gia đình tôi nữa vì trường Phan Bội Châu này cũng lớn, nằm ngay trung tâm. Bé Hải thì coi như xong rồi. Bây giờ tôi chỉ muốn những học sinh còn lại đừng bị khủng bố để nó đến trường. Những học sinh lỡ khai (về vụ việc của Hải) bị cô lập. Người ta nghèo nên giờ làm sao dám nói. Đây là trường lớn, cũng khó khăn lắm con cái họ mới vô học được trường này chứ đâu phải ai cũng vô được.”
Trên trang Facebook cá nhân, phụ huynh Gia Hân học lớp 8/10 và Gia Bảo lớp 6/11, mấy ngày nay liên tục phản ánh việc 2 em bị giáo viên trong trường miệt thị, đả kích vì những dòng suy nghĩ các em trải bày qua mạng xã hội trách cô giáo Vy đã vô tâm bỏ qua những lời van xin của em Hải và bạn cùng lớp để ra đòn dẫn đến cái chết của Hải.
Bấm vào nghe bài tường trình
- Danh mục
- Tải
Trong một tin nhắn gửi cho Gia Hân được phụ huynh lưu lại và đưa lên Facebook, cô Phụng dạy môn sinh của trường viết: “Nhiệm vụ của các con là học tập chứ không phải xích động học sinh phản động.’ Cô giáo này còn cáo buộc em ‘hạ uy tín nhà trường và giáo viên’ vì những dòng tâm tình của em về cái chết của bạn Hải.
Bà Nguyễn Thanh Lam Phương, mẹ của hai em Gia Hân-Gia Bảo cho biết:
“Mình bất ngờ, không thể nào hình dung ra được các giáo viên mà lại hành xử như vậy. Các bé chia sẻ với bạn về cảm giác khi bạn bị nạn. Không ngờ giáo viên lại vô lớp mắng chửi các cháu. Lẽ ra cô vào lớp phải an ủi các bé rằng chuyện xui rủi không ai muốn, cô cháu mình làm lại từ đầu, gầy dựng tình cảm và uy tín. Đằng này cô Tú Phương dạy môn sử lại vô các lớp 6 nói con bé nhà mình là đạo đức giả khiến bé bị khủng hoảng không dám đến trường luôn. Còn một cô khác thì nhắn tin qua Facebook. Các cô xúc phạm bọn trẻ như vậy là quá đáng lắm rồi. Những chuyện oan ức này bữa giờ mình kêu oan hoài, cháu thì nghỉ học ở nhà thất thần. Bé Hải ra đi đã là một sự uất ức, có rất nhiều uẩn khúc ở đây rồi. Giờ đến hai con bé nhà mình bị có làm gì mà thầy cô vô lớp phỉ bang các cháu, mạt sát các cháu rất nặng.”
Một bạn học khác của Gia Hân, Gia Bảo là Ngọc Anh cũng trở thành nạn nhân bị giáo viên lên án vì những dòng tâm tư trên Facebook về cái chết của em Hải.
Ngọc Anh tâm sự:
“Những ngày đầu em có bị giáo viên chủ nhiệm bắt ra làm việc riêng vài lần. Cô yêu cầu em xóa những dòng chữ đó nhưng em không xóa. Em chỉ ẩn thôi. Em chỉ ghi lại sự thật mà gia đình của bé Hải nói với em và Gia Hân. Cô nói rằng em không biết gì thì em đừng nói, đừng bịa đặt ra như vậy. Em không bịa đặt, em chỉ muốn nói để cho mọi người giúp đỡ bé Hải, rằng bé Hải không phải chết vì bệnh tim. Bé bị cô giáo đánh, không phải cô đánh chết, nhưng chính sự vô tâm của cô là nguyên nhân làm bé chết. Giáo viên ở trường nói mục đích em và Gia Hân là chỉ muốn nhân dịp này đánh bóng tên tuổi bản thân để bán đồ trên mạng chứ không phải thương bé Hải gì cả. Cô Tú Phương nói với học sinh lớp Gia Bảo. Em nghe em cũng hết hồn.”
Chúng tôi liên lạc với bà Nga, hiệu phó trường Phan Bội Châu để ghi nhận phản hồi của nhà trường, nhưng bà từ chối đưa ra bình luận và vội cúp máy:
“Cái này bên phía nhà trường đã trao đổi với phụ huynh rồi, do đó xin phép không trả lời với chị nha.”
Chúng tôi gọi hỏi thăm cô giáo chủ nhiệm của em Phước Hải, nhưng cũng bị cô từ chối tiếp chuyện:
“Em xin ghi nhận ý kiến của chị. Em sẽ phản hồi với nhà trường.”
Riêng về cái chết của em Phước Hải, gia đình em cho biết dù đã nói rõ từ đầu là không có ý định truy tố hình sự đối với cô Vy vì không muốn Hải bị mổ xẻ tử thi để điều tra, nhưng gia đình vẫn bị ép phải ký vào giấy ‘bãi nại’ trách nhiệm cho cô giáo và nhà trường.
Bà Phạm Thị Huệ Bình, phụ huynh em Hải:
“Công an kêu gia đình tôi ký đơn ‘bãi nại’ cho cô giáo, rằng con tôi chết là vì bệnh tim, rằng cô giáo không liên can đến. Tôi không đồng ý. Tôi nói con tôi bệnh động kinh. Cô giáo đánh nó nên nó mới lên cơn co giật chết, chứ không phải bệnh tim. Thứ hai, tôi không thưa thì tại sao bắt tôi làm đơn ‘bãi nại.’ Tôi chỉ đồng ý ký giấy không truy cứu trách nhiệm hình sự nhưng cô giáo và nhà trường phải có trách nhiệm dân sự với con tôi. Công an nói nếu tôi không ký ‘bãi nại’, bắt buộc công an phải vào cuộc và sẽ khám nghiệm tử thi. Tôi không nỡ cho con tôi mổ tử thi nên không truy cứu hình sự. Nó nhỏ quá, nó chết oan ức quá, mình không nỡ cho mổ tử thi cô ơi. Bên công an và nhà trường họ chỉ muốn mình ký cho họ tờ giấy thôi. Họ áp lực quá, cứ ngày nào cũng lại đây nói kiểu này trong lúc đang ma chay thì thôi mình ký cho nó đi về cho rồi. Tôi nói tang gia đang bối rối yêu cầu mấy anh về, khi nào xong ma chay tôi sẽ làm việc. Họ không chịu, họ bắt tôi phải ký.”
Để đi tìm công lý, phụ huynh các em nói họ chỉ biết cầu cứu công luận vì họ không tin gõ cửa các cơ quan chức năng sẽ mang lại kết quả vì chính báo đài trong nước khi đến trường Phan Bội Châu tìm hiểu vụ việc đã bị nhà trường kêu công an tới xua đuổi.
Mẹ Gia Hân-Gia Bảo trần tình:
“Việc tiếp xúc với các vị lãnh đạo đó, dân như mình không có cách nào cả. Đài truyền hình tới trường mà trường còn đóng cổng kêu công an xuống. Mình ở đây chỉ là dân đen, hổng dám nói lên tiếng nào. Vừa rồi mình nói các cô thôi thì con mình càng ngày càng đi xa cổng trường, nó đã nghỉ học cả tuần lễ nay. Bây giờ mình mà đụng chạm thêm nữa không biết số phận hai đứa bé đến đâu nữa. Công an chạy lên cả xe jeep để giải tán báo chí và đài truyền hình như vậy thì còn gì là công lý để người dân như mình la làng lên, nói được cái gì nữa đâu?”
Trong khi gia đình em Hải mong muốn trường học và ngành giáo dục có biện pháp thỏa đáng để xử lý và ngăn ngừa thảm cảnh chết người trong học đường trong tương lai, những phụ huynh-học sinh bị xúc phạm, tổn thương mong các giáo viên liên quan có hành xử thích hợp hầu giải tỏa tâm lý hoảng loạn, lo sợ của các em để các em được yên tâm cắp sách trở lại trường.
“Con tôi đẻ ra tôi không dám đánh mà nó đánh con tôi. Đánh con tôi xỉu rồi thì đỡ lên dùm đi. Nó cũng không đỡ. Con tôi xin đánh tay đi cô, nó cũng không chịu, nó đánh vào mông. Nó kêu lớp tập trung thước lại. Con nhỏ mới sợ, mới lên cơn. Con tôi có bệnh gia đình đã dặn dò nhà trường rất kỹ. Lỡ đánh rồi, thấy nó xỉu thì cô đỡ nó lên ôm nó vô lòng, đằng này cũng không đỡ. Con nhỏ nấc lên rồi chết. Gia đình tôi không muốn bỏ qua, nhưng nó ép gia đình tôi không ký biên bản thì buộc nó phải mổ tử thi. Ý tôi muốn nói cô đánh một đứa học trò mà nó đã xin ‘Cô ơi đánh tay được không cô’, một người đạo đức khi nghe đứa bé nói vậy, nó có thù hằn gì với mình đâu, đánh tay nó cũng được mà?! Đánh xỉu rồi cũng không chịu đỡ. Bé tiểu ra quần, lăn xuống đất luôn mà nó cũng không chịu tin là con tôi chết. Tôi nói với Hiệu trưởng và Hiệu phó rằng đồng ý là cô không giết, nhưng phải có như vậy thì mới dẫn tới cái chết của bé. Gia đình tôi đạo đức không thưa, nhưng làm ơn còn những đứa học trò kia, người ta nghèo không dám lên tiếng. Con tôi không còn nữa, tôi không sợ, nhưng những đứa làm chứng cho gia đình tôi thì bỏ qua cho nó đi, đừng làm phiền những học sinh này.”
Không biết trường Phan Bội Châu nói riêng và những người được xã hội tin tưởng giao trọng trách ‘trồng người’ dìu dắt thế hệ mai sau có suy nghĩ thế nào khi nghe lời ca thán thống thiết của vị phụ huynh bất hạnh này. Riêng nhà cải cách giáo dục Phạm Toàn, người lập ra nhóm làm sách Cánh Buồm, tác giả của nhiều sách giáo khoa thực nghiệm hệ thống phương pháp mới, trăn trở:
“Tôi ước mơ xây dựng một nền giáo dục không bắt nạt trẻ em. Nền giáo dục với việc đào tạo giáo viên như hiện nay thì gây cái chết cho học sinh cả trong tâm trí lẫn thể xác.”
Phụ huynh em Hải giải bày ưu tư, bức xúc của mình:
“Phải có biện pháp và trách nhiệm như thế nào chứ để năm ngoái cô này đánh một em, năm nay một em, rồi năm sau sẽ có một em nữa. Không xử lý nghiêm khắc cô giáo này sẽ làm chết thêm học sinh nữa.”
Dẫu cái chết của em Hải là một tai nạn ngoài mong muốn và cô Vy không phải đánh chết em, nhưng trận đòn của cô và sự vô tâm của cô trước những lời van xin của học trò là tác nhân gây tử vong cho em học sinh 12 tuổi có bệnh sử động kinh.
Báo Dân Trí nói phòng Giáo dục Đào tạo quận Tân Phú đang chờ kết luận của công an để có hình thức xử lý đối với cô giáo liên quan đến vụ việc.
Trong lúc công luận đang trông chờ biện pháp chung cuộc đối với cô Vy, cách hành xử khó hiểu của trường Phan Bội Châu và một số giáo viên trong trường sau cái chết của em Hải đã khiến người ta đặt câu hỏi liệu cách ‘bảo vệ uy tín nhà trường’ như các cô yêu cầu có phù hợp với đạo đức và sự trung thực mà nhà giáo cần phải làm gương và dạy bảo cho các học sinh hay không.
Trong một dòng chia sẻ trên Facebook, phụ huynh Gia Hân-Gia Bảo viết: ‘Mong rằng các vị đừng cư xư thiếu văn hoá như thế với trẻ nhỏ. Các vị đứng lớp dạy những mầm non xã hội mà chúng học theo các vị thì thế giới này ra cái gì!’
MẬT VỤ CỘNG SẢN TIẾP TỤC KHỦNG BỐ GIA ĐÌNH BLOGGER NGUYỄN HOÀNG VI
Posted by ADMIN
Posted on 16:54
with No comments
CÔNG LÝ- Gia đình blogger Nguyễn Hoàng Vi tiếp tục bị nhà cầm quyền CSVN khủng bố và ngăn cản quyền tự do đi lại. Động thái trên diễn ra trong hoàn cảnh nhiều người đấu tranh khác tại Sài Gòn cũng bị an ninh, mật vụ kéo quân đóng chốt trước nhà riêng.
Lúc 15 giờ chiều ngày 16/1/2015, gia đình blogger Nguyễn Hoàng Vi cùng mẹ, em gái, và hai con nhỏ đón taxi ra ngoài có việc. Tuy nhiên, khi xe vừa ra đến đầu hẻm 107 Phan Văn Năm, P. Phú Thạnh, Q. Tân Phú thì xuất hiện 2 viên mật vụ chặn đường.
Sau khi đe dọa và gây áp lực khiến người tài xế taxi không dám chở gia đình Hoàng Vi, bọn chúng ngang ngược yêu cầu gia đình cô phải quay trở lại nhà và không cho phép đi đâu.
Gia đình blogger này liền bỏ xuống xe để tiếp tục đi bộ. Trong video ghi lại vụ việc, có thể thấy hình ảnh Nguyễn Hoàng Vi một tay bế con gái mới sinh đi thẳng về phía trước, bất chấp những hành vi ngăn cản và xô đẩy thô bạo bởi hai tên mật vụ lực lưỡng.
Người phụ nữ lớn tuổi trong video là bà Nguyễn Thị Cúc, mẹ ruột blogger Nguyễn Hoàng Vi, cũng phải cố sức can thiệp để bảo vệ cho con, cháu mình.
Khuôn mặt một tên mật vụ tham gia khủng bố gia đình Nguyễn Hoàng Vi
Sau đó không lâu, nhiều an ninh thường phục và dân phòng tiếp tục được huy động để ngăn chặn gia đình Hoàng Vi.
Khi đến đường Lê Cao Lãng, do không thể đi tiếp nên blogger này đã ngồi ôm con phản đối hành vi vi phạm nhân quyền của nhà cầm quyền CSVN.
CÔNG LÝ-Vụ sách nhiễu đối với Nguyễn Hoàng Vi diễn ra trong thời điểm cận kề ngày tưởng niệm 41 năm Hải chiến Hoàng Sa, 19/1/1974. Được biết, nhà riêng của nhiều nhân vật chống Trung Quốc có tên tuổi tại Sài Gòn cũng bị côn an đóng chốt trong tình trạng tương tự.
Bị CA ngăn chặn việc đi lại, Nguyễn Hoàng Vi ôm con ngồi giữa đường phản đối nhà cầm quyền CSVN vi phạm nhân quyền.
Nguyễn Hoàng Vi sinh năm 1987, là thành viên của Mạng Lưới Blogger Việt Nam.
Trước đó không lâu, vào hôm 9/12/2014, Nguyễn Hoàng Vi cũng đã bị côn an CS hành hung một cách hết sức man rợ sau khi cô đứng ra tổ chức các hoạt động vinh danh ngày Quốc tế Nhân quyền 10/12 và kỷ niệm tròn 1 năm ngày thành lập Mạng Lưới Blogger Việt Nam.
VIDEO SÁCH NHIỄU DO NGƯỜI DÂN :
Gia Tăng Áp Lực Đòi CSVN Tôn Trọng Nhân Quyền
Posted by ADMIN
Posted on 16:38
with No comments
CÔNG LÝ: Đó là đề nghị của Liên Đoàn Quốc Tế Vì Nhân Quyền (FIDH) với Liên Hiệp Châu Âu (EU) trước cuộc đối thoại lần thứ năm về nhân quyền giữa EU với Việt Nam.
FIDH bao gồm 178 tổ chức hoạt động cho nhân quyền ở hàng trăm quốc gia. Theo dự kiến thì cuộc đối thoại lần thứ năm về nhân quyền giữa EU với Việt Nam sẽ diễn ra vào ngày 19 tháng 1 tại Brussels, Bỉ.
Trong văn bản gửi EU, FIDH nhận định, đến nay, tình trạng nhân quyền tại Việt Nam vẫn tồi tệ, không có dấu hiệu được cải thiện, cũng vì vậy, tại cuộc đối thoại sắp tới về nhân quyền với Việt Nam, EU nên đưa ra khuyến nghị rõ rang. kèm thời hạn cụ thể để buộc Việt Nam phải thực thi những biện pháp nhằm cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam.
Một trong những biện pháp mà FIDH khuyến nghị EU cần đề ra đối với Việt Nam, đó là Việt Nam phải chấm dứt sách nhiễu và bắt bớ tùy tiện những người bất đồng chính kiến, những cá nhân hoạt động cho nhân quyền, các blogger, tín đồ các tôn giáo và phóng thích ngay toàn bộ tù chính trị.
Theo FIDH thì EU cần thúc giục Việt Nam thực thi tất cả các khuyến nghị do Ủy Ban Liên Hiệp Quốc Về Các Quyền Kinh Tế, Xã Hội Và Văn Hóa (CESCR) đề ra hồi giữa tháng 12 năm ngoái. Trong đó có yêu cầu thành lập một cơ quan nhân quyền cấp quốc gia, tạo điều kiện cho các tổ chức xã hội dân sự và công đoàn hoạt động độc lập, cải thiện quyền của người lao động, xóa bỏ tệ nạn sử dụng lao động trẻ em.
Trong một cuộc trò chuyện với VOA về khuyến nghị của FIDH, ông Andrea Giorgetta, người đứng đầu bộ phận phụ trách khu vực Châu Á của FIDH, nhấn mạnh, quan trọng nhất là EU cần yêu cầu Việt Nam hủy các điều 79 (hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân), 87 (phá hoại chính sách đoàn kết), 88 (tuyên truyền chống nhà nước), 258 (lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước), trong Bộ Luật Hình Sự hiện hành, bởi những điều này đang được Việt Nam sử dụng để giam cầm những người bày tỏ chính kiến của họ một cách ôn hòa.
Theo ông Giorgetta, yêu cầu hủy bỏ hoặc sửa đổi các qui định mơ hồ trong Bộ Luật Hình Sự hiện hành của Việt Nam đã từng được Hoa Kỳ nêu ra nhiều lần và EU cũng nên làm như vậy. Đã tới lúc cộng đồng quốc tế phải nói với Việt Nam một cách rõ ràng rằng, "Việt Nam phải điều chỉnh để luật pháp phù hợp với các chuẩn mực quốc tế.”
“Phải tôn trọng luật pháp”
Ông Giorgetta nói thêm, các cuộc đối thoại nhân quyền giữa EU với Việt Nam tuy không phải là một “cây đũa thần” song EU cần tận dụng lợi thế là được Việt Nam xem như một “đòn bẩy kinh tế” để yêu cầu Việt Nam xóa bỏ những vi phạm trầm trọng về nhân quyền và cổ xúy cho thay đổi tích cực hơn.
EU là thị trường xuất cảng lớn nhất của Việt Nam, Việt Nam đang hưởng nhiều lợi ích trong quan hệ với EU và để tiếp tục được hưởng các quyền lợi ấy, Việt Nam phải chứng tỏ mình là một thành viên có trách nhiệm trên sân chơi của thế giới - tôn trọng luật pháp quốc tế.
Việt Nam hiện có khoảng 200 tù nhân chính trị và được xem là quốc gia dẫn đầu khu vực Đông Nam Á về việc giam giữ tù chính trị.
Năm ngoái, sau khi EU từ chối không đánh giá về tình hình nhân quyền tại Việt Nam trong các cuộc thương lượng về Thỏa Thuận Tự Do Thương Mại với Việt Nam, vì đã có các cơ chế khác để làm điều này, chẳng hạn như các cuộc đối thoại nhân quyền giữ EU với Việt Nam, FIDH đã khiếu nại với thanh tra của EU. Thanh tra của EU đã tiếp nhận khiếu nại vừa kể và đang xem xét. (G.Đ)
Tỉnh Kontum Tiếp Tục Xâm Phạm Quyền Tự Do Tôn Giáo
Posted by ADMIN
Posted on 16:36
with No comments
VRNs (17.01.2015)- Sài gòn- Nhà cầm quyền xã Đăk Môn, huyện Đăk Glei, tỉnh Kontum xâm phạm quyền tự do tôn giáo và hạn chế các hoạt động tôn giáo của người dân tại giáo xứ Đăk Jâk thuộc giáo phận Kotum.
Nhà cầm quyền nói rằng, giáo xứ Đăk Jâk không phải là cơ sở tôn giáo. Chính vì thế, họ không cho linh mục dâng lễ và cư trú tại đây, và không cho giáo dân xây dựng nhà thờ.
Lược lại quá trình lịch sử, giáo xứ Đăk Jâk hình thành từ những năm 1957 do vị Chủ chăn tiên khởi là cha Léo Dujon.
Sau đó, từ những năm 1975 cho đến 1988, giáo dân xứ Đăk Jâk bị bắt bớ rất gắt gao, giáo xứ không có linh mục, không có nhà thờ, bà con tự giữ Đạo, tự đọc kinh…
Vào khoảng 1984 – 1988, Hội Yao Phu Đăk Jâk được hình thành, nhằm mục đích cộng tác với các linh mục trong nhiệm vụ tông đồ truyền giáo, nhưng nhà cầm quyền lại bắt bớ và bỏ tù các Yao phu.
Về sau, vào tháng 11.2011, Đức Cha Micae Hoàng Đức Oanh – Giám mục Giáo phận Kotum bổ nhiệm Cha Đaminh Trần Văn Vũ làm chính xứ Đăk Jâk. Cha Vũ là cha xứ đầu tiên ở cùng với dân cho dù không được nhà cầm quyền công nhận.
Tuy đời sống đạo của giáo dân gặp nhiều nguy nan và gian truân nhưng đời sống Đức tin của bà con không chùn bước mà còn phát triển mạnh mẽ hơn. Cho đến nay, giáo xứ đã có hơn 5000 giáo dân gồm người Kinh, Sêđăng, Hơlăng và Jeh.
Mặc dù giáo xứ được hình thành từ khá lâu và số giáo dân càng ngày càng gia tăng nhưng nhà cầm quyền nhất quyết không cho giáo xứ xây dựng nhà thờ, ngăn cản các hoạt động tôn giáo của các Chức sắc và Tín đồ.
Không cho linh mục thực hiện lễ nghi Tôn giáo trong phạm vi phụ trách và giảng đạo, truyền đạo tại các cơ sở Tôn giáo.
Nhân sự kiện này, chúng tôi thấy, nhà cầm quyền đang nhầm lẫn các hoạt động tôn giáo của các Chức sắc, Nhà tù hành với các hoạt động tôn giáo của Tín đồ. Trong khi đó, Pháp lệnh về Tín ngưỡng – Tôn giáo quy định hai hoạt động này hoàn toàn khác biệt nhau. Cũng vậy, hoạt động tôn giáo của các Chức sắc gồm việc “thực hiện lễ nghi Tôn giáo” và việc “giảng đạo, truyền đạo” cũng được quy định hoàn toàn khác nhau. Thế nhưng, ít nhiều cán bộ nhà nước hoặc ngay chính các vị Chức sắc, Nhà tu hành có lẽ chưa xem xét kỹ những nội dung của Pháp lệnh, dẫn đến việc tự mình làm khó hoặc lạm dụng để làm khó, xâm phạm quyền tự do Tôn giáo.
Trước hết, căn bản của Hiến pháp và pháp luật nhắm đến “tôn trọng, bảo đảm quyền tự do Tôn Giáo” được quy định tại Điều 24 Hiến pháp; tại Điều 1 Pháp lệnh về Tín ngưỡng- Tôn giáo; tại Điều 2 Nghị định 92/2012/NĐ-CP. Do vậy, Pháp lệnh về Tín ngưỡng- Tôn giáo quy định tại khoản 1 Điều 9: “Người có tín ngưỡng, tín đồ được tự do bày tỏ đức tin, thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt, phục vụ lễ hội, lễ nghi tôn giáo và học tập giáo lý tôn giáo mà mình tin theo.”. Và khoản 1 Điều 11 cũng quy định “Chức sắc, nhà tu hành được thực hiện lễ nghi tôn giáo trong phạm vi phụ trách, được giảng đạo, truyền đạo tại các cơ sở tôn giáo.”. Như vậy tín đồ không bị ràng buộc việc thực hiện các hoạt động Tôn giáo ở cơ sở Tôn giáo, nghĩa là việc thực hành các lễ nghi, cầu nguyện… là bất kỳ ở đâu. Còn các nhà chức sắc, nhà tu hành bị ràng buộc “thực hiện lễ nghi Tôn giáo” trong phạm vi phụ trách và “giảng đạo, truyền đạo tại các cơ sở Tôn giáo”. Ví dụ, Đức Giám Mục có quyền thực hiện lễ nghi Tôn giáo ở bất kỳ nơi nào trong giáo phận của Ngài phụ trách, còn việc ‘giảng đạo, truyền đạo” thì Ngài phải giảng dạy tại các cơ sơ Tôn giáo. Chính vì lẽ đó mà tại Quyết định số 1119/QĐ-BNV ngày 10/10/2013 của Bộ Nội vụ về việc công bố thủ tục hành chính trong lĩnh vực Tín ngưỡng Tôn giáo (“Quyết định số 1119/QĐ-BNV”) chỉ có thủ tục “chấp thuận việc giảng đạo, truyền đạo của chức sắc, nhà tu hành ngoài cơ sở tôn giáo”.
Xin nhấn mạnh, khoản 4 Điều 5 Luật đất đai 2013 qui định, cơ sở Tôn giáo “gồm chùa, nhà thờ, nhà nguyện, thánh thất, thánh đường, niệm phật đường, tu viện, trường đào tạo riêng của tôn giáo, trụ sở của tổ chức tôn giáo và cơ sở khác của tôn giáo”. Cha Đa Minh Trần Văn Vũ được Đức Giám mục -trong phạm vi phụ trách Giáo phận- bổ nhiệm phụ trách khu vực Giáo xứ Đăk Jâk; và ngôi nhà tạm mà Giáo dân cât lên để thực hành các Lễ nghi Tôn giáo, sinh hoạt… phải được xem là “cơ sở khác của Tôn giáo”.
Do đó, nhà cầm quyền xã Đăk Môn ngăn cấm không cho cha Đa Minh Trần Văn Vũ “thực hiện lễ nghi Tôn giáo” trong phạm vi phụ trách và “giảng đạo, truyền đạo tại các cơ sở Tôn giáo” là vi phạm nghiêm trọng Hiến pháp và Luật pháp hiện hành.
Ngăn cản giáo dân xây dựng mới công trình Tôn giáo
Từ khi giáo xứ Đăk Jâk thành lập từ năm 1957 cho đến nay, giáo xứ chưa có nhà thờ nên giáo dân liên tục làm đơn xin phép Nhà nước nhưng nhà cầm quyền không cho. Do đó, vào tháng 4.2013, giáo dân quyết định dựng một “nhà thờ tạm” bằng cột tròn, lợp tôn, không thưng vách, thô sơ, với diện tích khoảng 1000 m2, để che nắng che mưa khi linh mục thực hiện lễ nghi Tôn giáo cho giáo dân, để họ tham dự một cách trang nghiêm hơn.
Chưa đầy một tháng sau đó tức vào tháng 5.2013, nhà cầm quyền quyết định tháo dỡ ngôi nhà thờ tạm này, nhưng giáo dân kiên quyết phản đối và họ chỉ đồng tình cho tháo dỡ với điều kiện nhà cầm quyền phải cho họ xây dựng mới ngôi nhà thờ.
Được biết, Tòa Giám mục Kontum và Giáo xứ đã nhiều lần làm việc với nhà cầm quyền huyện Đăk Glei và tỉnh Kontum. Trong quá trình thương thảo, Tòa Giám mục đồng ý tháo dỡ ngôi nhà thờ tạm khi Huyện Đăk Glei có văn thư quyết định cho giáo xứ xây dựng nhà thờ với diện tích 200 mét vuông trên đất của Giáo xứ. Cả 2 bên đều thống nhất giải pháp này vào ngày 22.08.2014. Thế nhưng, nhà cầm quyền nói mà không làm, khiến lòng dân mất niềm tin vào Nhà nước nên phản ứng của họ càng gay gắt hơn.
Không những vậy, việc ngăn cản của nhà cầm quyền không cho giáo dân xây dựng mới công trình Tôn giáo trên khu đất của giáo xứ là vi phạm pháp luật. Cụ thể:
Theo qui định tại khoản 2 Điều 30 Pháp lệnh về Tín ngưỡng- Tôn giáo và khoản 4 Điều 34 Nghị định 92/2012/NĐ-CP thì việc xây dựng mới các công trình Tôn giáo là theo qui định của pháp luật về xây dựng.
Công trình Tôn giáo, theo Nghị định 92/2012/NĐ-CP là “… những công trình như: Trụ sở của tổ chức tôn giáo, chùa, nhà thờ, nhà nguyện, thánh đường, thánh thất, niệm phật đường, trường đào tạo những người chuyên hoạt động tôn giáo, tượng đài, bia, tháp và những công trình tương tự của các tổ chức tôn giáo”.
Như vậy – trong trường hợp xây dựng Nhà thờ là công trình Tôn giáo – phải tuân theo pháp luật về xây dựng, bao gồm việc có đất xây dựng và có giấy phép xây dựng.
Về đất xây dựng công trình Tôn giáo thì Luật đất đai 2003 và Luật đất đai 2013 qui định rõ, “trường hợp đất do cơ sở Tôn giáo đang sử dụng” với “trường hợp được giao đất”.
Đối với trường hợp của Giáo xứ Đắk Jâk nếu đất có ngôi nhà thờ tạm được cất lên thuộc các trường hợp qui định tại khoản 4 Điều 51 Luật đất đai 2003, và khoản 4 Điều 102 Luật đất đai 2013 thì ‘cơ sở tôn giáo đang sử dụng đất được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất khi có đủ các điều kiện sau đây: thứ nhất, được Nhà nước cho phép hoạt động; thứ hai, không có tranh chấp; thứ ba, không phải là đất nhận chuyển nhượng, nhận tặng cho sau ngày 01 tháng 7 năm 2004” thì được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.
Cần nhấn mạnh Luật đất đai mới 2013 đã bỏ cái điều kiện “có xác nhận của Ủy ban nhân dân xã, phường, thị trấn nơi có đất về nhu cầu sử dụng đất của cơ sở Tôn giáo”. Điều mà hiện nay, nhà cầm quyền Đăk Môn nói riêng và nhiều nơi khác nói chung thường nại ra để từ chối giao đất, cấp phép xây dựng Nhà Thờ là “người dân không có nhu cầu…”
Về giấy phép xây dựng công trình Tôn giáo, đáng chú ý là Nghị định 64/2012/NĐ-CP và Thông tư 10/2012/TT-BXD qui định, “đối với công trình Tôn giáo phải có văn bản chấp thuận của Ban Tôn giáo cấp có thẩm quyền”. Thế nhưng, tại Quyết định số 1119/2012/QĐ-BNV lại không có thủ tục “chấp thuận cho xây dựng công trình Tôn giáo.” Tuy nhiên, pháp luật về Tín ngưỡng Tôn giáo, về đất đai, về xây dựng, … không có qui định nào để hạn chế hay không cho phép công nhận quyền sử đất đang sử dụng cho cơ sở Tôn giáo hoặc cấp giấy phép xây dựng cho cơ sở Tôn giáo. Xét về pháp lý, Giáo xứ Đăk Jâk- có đất đang sử dụng cất Nhà Thờ tạm, có lượng Giáo dân đông đảo, có nhu cầu thực hành và trên thực tế đã và đang thực hành các hoạt động Tôn giáo… thì không có lý gì lại không được giải quyết xây mới Nhà Thờ.
Việc ngăn cản, buộc tháo dỡ ngôi nhà thờ tạm tại một Giáo xứ đã có từ năm 1957, với số lượng giáo dân hơn 5000 người như Giáo xứ Đắk Jấk, và không cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đã và đang sử dụng, không cấp phép xây dựng công trình Tôn giáo cho Giáo xứ Đắk Jấk là xâm phạm quyền tự do Tôn giáo, hạn chế hoạt động Tôn giáo. Điều mà Pháp lệnh về Tín ngưỡng Tôn Giáo khẳng định: “Không ai được xâm phạm quyền tự do ấy.”
Pv.VRNs
GS Vũ Quốc Thúc: "Phải Chọn Con Đường Vì Dân Tộc"
Posted by ADMIN
Posted on 16:33
with No comments
| GS.VŨ QUỐC THÚC |
THEO RFI: Tập hồi ký của Giáo sư Vũ Quốc Thúc có tựa đề “Thời đại của tôi” ( gồm 2 cuốn “ Nhìn lại 100 năm lịch sử “ ( xuất bản năm 2009 ) và “Đời tôi trải qua các thời biến” ( xuất bản năm 2010) đã được sang tiếng Anh và vừa được xuất bản tại Hoa Kỳ.
Đây là một sự kiện đáng chú ý bởi vì Giáo sư Vũ Quốc Thúc không những có nhiều đóng góp trong lĩnh vực giáo dục ở Việt Nam trước năm 1975, mà còn từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong chính quyền Việt Nam Cộng Hòa từ thời tổng thống Ngô Đình Diệm : Bộ trưởng Quốc gia Giáo dục, Thống đốc Ngân hàng Quốc gia, Quốc vụ khanh đặc trách Tái thiết và Phát triển...
Đặc biệt, GS còn là đồng tác giả hai bản phúc trình Stanley-Vũ Quốc Thúc ( 1961 ) và Phúc trình Lilienthal-Vũ Quốc Thúc ( 1968 ) về tái thiết thời hậu chiến. Ấy là chưa kể rất nhiều sách và bài khảo luận về các vấn đề chính trị, kinh tế bằng tiếng Việt và tiếng Pháp.
Sinh năm 1920, tức là năm nay đã 94 tuổi, có thể nói GS Vũ Quốc Thúc là một trong số hiếm hoi các nhân chứng trực tiếp của thời cuộc Việt Nam suốt gần 100 năm qua, từ thời chế độ Pháp thuộc năm 1900 cho đến thời chế độ Cộng sản, cụ thể là đến năm 2000. Toàn bộ 100 năm lịch sử đó đã được Giáo sư tóm gọn trong cuốn đầu của tập hồi ký, qua cái nhìn của người trong cuộc.
Khác với cuốn đầu, gần như thuần túy mang tính biên khảo, cuốn thứ hai mới thật sự là hồi ký Vũ Quốc Thúc, vì trong đó ông trình bày rất nhiều chi tiết về cá nhân, về gia đình, dòng tộc và sự nghiệp chính trị của ông. Nhưng Giáo sư Vũ Quốc Thúc cũng không quên đưa vào hồi ký những suy tư, nhưng trăn trở của ông về thời cuộc Việt Nam trước đây và hiện nay.
Giáo sư Vũ Quốc Thúc12/12/2014Nghe
Ngày 08/12/2014 vừa qua, chúng tôi đã được Giáo sư Nguyễn Thái Sơn dẫn đến nhà riêng của Giáo sư Vũ Quốc Thúc ở Nanterre, nằm không xa khu La Défense, ngoại ô Paris, để phỏng vấn ông nhân dịp cuốn hồi ký được xuất bản bằng tiếng Anh tại Hoa Kỳ. Tuy năm nay đã 94 tuổi, nhưng bầu nhiệt huyết tuổi thanh xuân, lòng yêu nước thương nòi, nỗi lo cho tiền đồ dân tộc hầu như vẫn nguyên vẹn trong con người Giáo sư Vũ Quốc Thúc. Càng nói giọng của ông càng hùng hồn, lập luận càng khúc chiết, rành mạch, tưởng như Giáo sư vẫn còn đứng trên bục giảng đường đại học năm xưa.
Trích đoạn phỏng vấn :
GS Vũ Quốc Thúc: Thực ra, khi tôi viết cuốn hồi ký kể về nhiều câu chuyện liên quan đến bản thân và gia đình mình, tôi không hề nghĩ đến khả năng cuốn hồi ký đó được phổ biến cho nhiều người ngoài gia đình đọc.
Mục đích của cuốn hồi ký này là để cho cháu chắt tôi hiểu được tại sao ông cụ của mình đã phải rời bỏ quê hương sang định cư bên Pháp, khiến cho chúng mình bây giờ trở thành công dân Pháp, xem Pháp là quê hương chính, còn Việt Nam là quê hương thứ hai, mặc dù chúng ta không bao giờ quên cái quê hương thứ hai đó. Tôi muốn cho cháu chắt tôi biết trong hoàn cảnh nào tôi đã phải bỏ nước ra đi, để thấy tâm tư của một bậc tiền bối, đâu phải là ra đi chỉ mưu cầu những an ninh, lạc thú ở ngoại quốc, mà trái lại luôn luôn hướng về quê cha đất tổ.
Thành ra hồi ký tôi chỉ viết bằng tiếng Việt, xuất bản từ Mỹ vào năm 2010, tức là cách đây đã 4 năm rồi. Nếu tôi có ý đồ vận động dư luận các nước Tây Phương, nhất là ở Âu Châu hay là Mỹ, thì tôi đã viết bằng tiếng Pháp rồi, vì tôi đã được đào tạo ở Pháp trong bao nhiêu năm rồi, viết bằng tiếng Pháp dễ hơn ! Chứ còn biểu tôi viết bằng tiếng Anh thì, thú thật, trình độ Anh ngữ của tôi còn kém lắm ! Vì vậy nên có chuyện dịch ra tiếng Anh này.
Khi được đề nghị cho dịch cuốn hồi ký sang tiếng Anh thì tôi thấy không có gì trở ngại cả, bởi vì trong cuốn hồi ký của tôi, những sự việc xảy ra như thế nào thì tôi viết y như thế, không thêm, không bớt. Tôi tự xem mình như là một nhân chứng được mời ra trước tòa án lịch sử, tòa án dư luận trong nhiều thế hệ. Khi ra trước một tòa án như thế, nhân chứng phải tuyên thệ: " Tôi xin thề nói sự thực, tất cả sự thực và chỉ có sự thật". Tôi đã áp dụng đúng phưong châm dó trong cuốn hồi ký, không thêm mắm thêm muối cốt để tự mình khoa trương mình.
Trong hai cuốn hồi ký được dịch ra thì tôi chú trọng đến quyển hai, vì trong đó tôi kể nhiều chuyện riêng tư, chứ còn trong quyển một, tôi chỉ kể lại lịch sử, như là một thầy giáo giảng bài cho học sinh: Đây là những gì tôi đã được biết, đã được phổ biến, mà tôi còn nhớ để thuật lại, những điều mà tôi tin đó là sự thực.
RFI : Giáo sư có hy vọng là cuốn hồi ký này, khi được dịch sang tiếng Anh và xuất bản tại Hoa Kỳ, sẽ có tác động phần nào đến dư luận Mỹ, để họ hiểu rõ hơn về hoàn cảnh của Việt Nam trước đây và hiện nay?
GS Vũ Quốc Thúc : Tôi không dám ngông cuồng đến độ tin rằng cuốn sách của tôi sẽ làm sáng tỏ hơn nhiều chuyện hãy còn mờ ám trong lịch sử, nhất là trong quan hệ Việt - Mỹ. Nhưng tôi thấy rằng ở Hoa Kỳ, trước khi ra một biện pháp gì đó, hay thay đổi một chính sách nào đó, người ta thường thăm dò dư luận. Tôi coi việc phổ biến hồi ký của tôi phần nào như là một cách để họ thăm dò dư luận, không chỉ trong người Mỹ gốc Việt, mà cả những người Mỹ khác và dư luận thế giới.
Tại sao ? Là tại vì trong cuốn hồi ký của tôi, ngoài những chuyện mà tôi kể lại, mà có thể một số người nay mới biết về chi tiết, tôi còn có những suy tư về những chuyện trọng đại, như chính sách chống cộng, chiến tranh lạnh, việc Hoa Kỳ can thiệp...
Tôi hy vọng khi hồi ký được dịch sang Anh ngữ thì sẽ có nhiều người biết hơn, chứ còn nếu chỉ là bản tiếng Việt thì chỉ có một số nhỏ người Việt tha thiết với các vấn đề của dân tộc mới đọc thôi. Tôi cũng hy vọng là khi sách được dịch sang Anh ngữ, được phổ biến trong giới sành Anh ngữ, thì chính đồng bào Việt Nam ở quốc nội sẽ quan tâm hơn đến. Tầng lớp trẻ, nhất là những người du học ở nước ngoài, có khi đọc tiếng Anh còn dễ hơn đọc tiếng Việt và khi họ đọc được bản tiếng Anh, có thể họ sẽ trở lại tìm đọc nguyên bản tiếng Việt
Còn cuốn sách của tôi sẽ có tác động gì đến chính sách của Hoa Kỳ hay không, thì quả thật tôi không dám tin như thế, vì Hoa Kỳ có chính sách của họ, họ cứ làm. Ở đây họ chỉ thăm dò dư luận. Có thể họ sẽ dùng cuốn sách của tôi để biện minh cho một số biện pháp mà họ sẽ thi hành. Đó là hy vọng của tôi thôi.
RFI : Quan hệ Mỹ-Việt là vấn đề nhiều người quan tâm hiện nay, nhất là vì giới lãnh đạo Hà Nội hiện nay có vẻ muốn dựa nhiều hơn vào Hoa Kỳ và Hoa Kỳ thì muốn tăng cường quan hệ với Việt Nam, cụ thể gần đây họ đã bãi bỏ một phần lệnh cấm vận vũ khí sát thương cho Việt Nam. Trong hồi ký, Giáo sư đã nói nhiều đến thái độ của Mỹ trong thời gian chiến tranh Việt Nam, nhất là sau khi đã ký hiệp định Paris để có thể rút quân. Khi miền Bắc tấn công miền Nam, tức là vi phạm hiệp định Paris, Hoa Kỳ đã không có phản ứng gì, khiến miền Nam lọt vào tay Cộng sản. Nhìn lại giai đoạn lịch sử ấy, Giáo sư có nhận định như thế nào?
Giáo sư Vũ Quốc Thúc : Hoa Kỳ, cũng như tất cả các cường quốc khác, phải chú tâm trước hết đến uy tín quốc tế của họ, rồi đến những quyền lợi thực tế của họ. Thành ra, khi Hoa Kỳ can thiệp vào bất cứ nơi nào trên thế giới, mục đính trước tiên của họ là bảo vệ uy tín của đệ nhất siêu cường thế giới hiện nay, rồi nghĩ đến những quyền lợi thực tiễn, như là về dầu hỏa, về xuất cảng...
Chứ còn bảo rằng Hoa Kỳ can thiệp vào Việt Nam để tranh đấu cho Việt Nam thì đời nào ! Cái đó về sau thì có thật đấy, tức là khi mà người ta gởi quân lính sang, trợ giúp khí giới, thì tất nhiên là người ta cũng muốn cho mình đạt được một kết quả nào đó. Chứ chính mình thì đời nào chúng ta chấp nhận cho ngoại quốc xen lấn vào, để rồi mình phải thi hành đường lối của ngoại quốc !
Chính quyền nào ở nước ta cũng vậy, Không một chính quyền nào, dù thiên tả hay thiên hữu, lại quên các vấn đề của dân tộc. Dù không công khai nói là bảo vệ quyền lợi dân tộc, nhưng trong thâm tâm, bất cứ chính quyền nào cũng phải nghĩ đến quyền lợi dân tộc.
Đâu phải một khi người ta nắm quyền được chính quyền là người ta quên hẳn quyền lợi dân tộc. Việt Nam mình đâu phải lúc nào cũng nhắm mắt theo các cường quốc ! Bao giờ mình cũng ý thức được quyền lợi trường tồn của dân tộc. Tôi tin là như thế. Đã là người Việt thì không thể nào phản bội quyền lợi dân tộc ! Dù muốn dù không, tiềm ẩn trong trái tim người ta vẫn có lòng yêu nước, vẫn nhớ lại những truyền thống oai hùng của dân tộc mình. Không ai dám phản bội Tổ quốc một cách trắng trợn.
RFI : Thưa Giáo sư, trong bối cảnh mà hiểm họa xâm lăng từ Trung Quốc ngày càng rõ nét, việc Hoa Kỳ bãi bỏ một phần lệnh cấm vận vũ khí sát thương cho Việt Nam là một điều tốt ?
Giáo sư Vũ Quốc Thúc : Việc mình trông cậy hoàn toàn vào ngoại bang để bảo vệ quyền lợi dân tộc là chuyện bất đắc dĩ. Trong hoàn cảnh lịch sử mà mình chưa đủ sức để tự bảo vệ, thì mình phải dựa vào một ngoại bang. Nhưng điều trước tiên là mình phải bồi dưỡng nội lực của mình đã, để có thể tự vệ được.
Khi nói bồi dưỡng lực lượng của chính mình, thì không chỉ có lực lượng quân sự mà thôi. Bây giờ ta có thể được Hoa Kỳ bán chịu một số vũ khí hiện đại, nhưng ta đâu có thể hưởng cái đó mãi ? Đến một lúc nào đó chúng ta phải trả nợ.
Mà vũ khí là để làm gì, để giết ai ? Tôi chỉ sợ là Việt Nam mình, nếu không cẩn thận, sẽ lại rơi vào tình trạng như xưa, tức là có hai phe trong nhân dân, một phe thì muốn dựa vào Trung Hoa, phe thì muốn dựa vào Hoa Kỳ. Hai phe đó tất nhiên là xung đột nhau. Hoa Kỳ sẽ dùng hai phe đó để sử dụng các vũ khí sát thương của họ. Chúng ta phải cẩn thận.
Nước ta còn nghèo, còn yếu, nếu mà chỉ nghĩ đến chuyện đánh nhau, thì chẳng qua là chúng ta xuất khẩu xương máu. Trước khi phải sử dụng đến vũ khí hiện đại thì mình phải dùng đến ngoại giao. Trong thế yếu hiện nay của Việt Nam, mình chỉ có thể len lõi giữa những xung đột của các cường quốc, vì quyền lợi của họ có khi là mâu thuẫn nhau, phải tìm cách lái cho họ đi đến chỗ phải bảo vệ chúng ta trên các diễn đàn ngoại giao.
RFI : Tránh một cuộc chiến tranh với Trung Quốc có vẻ cũng là đường lới hiện nay của các nhà lãnh đạo Hà Nội, phải làm hòa với Trung Quốc sau vụ khủng hoảng giàn khoan Hải Dương 981 . Nhưng đồng thời Việt Nam cũng đang cố tranh thủ thêm sự ủng hộ của Hoa Kỳ. Trong cuốn hồi ký, Giáo sư gọi đó là chính sách đu dây giữa các cường quốc. Nhưng chính sách có nguy cơ sẽ đưa Việt Nam vào thế kẹt ?
Giáo sư Vũ Quốc Thúc : Trong vụ xung đột về giàn khoan, kết quả là Trung Quốc cũng đã rút giàn khoan đi. Cho nên tôi quan niệm thế này : phải luôn phân biệt chiến lược với chiến thuật. Về mặt chiến lược, phải nghĩ đến quyền lợi lâu dài của dân tộc, còn về mặt chiến thuật thì có khi ta phải đi đến một đồng minh này, có khi phải đi với một đồng minh khác.
Chiến lược lâu dài đối với tôi thì không có chuyện lựa chọn giữa Hoa Kỳ hay Trung Quốc, mà chỉ có con đường duy nhất là chọn lựa Việt Nam, tranh đấu cho Việt Nam. Cái gì có lợi cho Việt Nam, thì tôi làm, cái gì ngược lại với quyền lợi trường tồn của Việt Nam, thì tôi chống.
Người ta cứ luôn nói đến chính sách đu dây, nhưng bây giờ tôi nghĩ đến một hình ảnh khác, đó là cái bản lề. Nhìn bản đồ Việt Nam, tôi thấy nó chẳng khác chi bản lề, giúp cho cánh cửa, khi mở, khi đóng, khi quay về tai trái, khi quay về tay mặt. Cho tới nay, cái bản lề ấy chỉ đóng vai trò thụ động, thì tại sao ta không tìm cách điều khiển nó? Mình phải làm chủ cái bản lề ấy để mà ngăn chận, không cho bên nào lấn sang bên kia cả.
Nói cách khác, mình phải có một chính sách dân tộc rõ ràng. Phải có một lực lượng, hay một phần lực lượng để tự vệ đã, rồi mới có thể sử dụng cái vị trí bản lế ấy. Các lực lượng quốc tế nào định sử dụng ta như quân cờ thì lúc đó họ sẽ e dè. Lúc đó, chính là ta đã chọn lựa dân tộc.
RFI: Xin cám ơn Giáo sư Vũ Quốc Thúc.
ĐGH PHANXICO GẶP NHÀ LÃNH ĐẠO YEZIDI THẾ GIỚI
Posted by ADMIN
Posted on 18:24
with No comments
Xin hiệp ý cầu nguyện cho mọi người biết tôn trọng quyền tự do con người, biết tôn trọng nhân phẩm Phụ Nữ. Ở khắp nơi trên thế giới. "
ĐGH PHANXICO GẶP NHÀ LÃNH ĐẠO THẾ GIỚI YEZIDI
Đức Thánh Cha Phanxicô đã có cuộc với gặp với người đứng đầu cộng đồng Yezidi trên thế giới, ông Tahsin Said Ali Beg, và nhà lãnh đạo tinh thần của cộng đồng này, ông Skeikh Kato.
Cả hai ông đều đến Rome từ Kurdistan của Iraq để thông báo lên Đức Thánh cha về tình hình khó khăn mà cộng đồng Yezidis vẫn phải đối mặt ở Iraq. Cùng với các Kitô hữu, cộng đồng dân tộc thiểu số này là mục tiêu bạo lực của Nhà nước Hồi giáo.
Họ trình bày với Đức Thánh Cha Phanxicô rằng có khoảng 50.000 phụ nữ Yezidi biến thành nô lệ bởi những kẻ khủng bố. Họ cũng cảm ơn ngài đã quan tâm đối với các sắc tộc thiểu số bị đàn áp.
Ông đến từ Syria và thăm ngài và nói “Đức Giáo hoàng là cha của tất cả chúng ta, cha của những người nghèo khó.”
Đức Thánh Cha quả quyết những lời cầu nguyện và sự gắn bó mật thiết của ngài dành cho họ. Ngài hy vọng tất cả các Kitô hữu và cộng đồng Yezidis có thể sớm trở về mái nhà của mình.
Khoảng một triệu rưỡi người hình thành cộng đồng Yezidi trên thế giới. Phần lớn trong số họ sống ở Iraq, tiếp theo là Thổ Nhĩ Kỳ, Georgia và Armenia.
ST
Bắc Kinh sắp hoàn tất đường băng trái phép trên Đá Chữ Thập
Posted by ADMIN
Posted on 16:40
with No comments
(CLV)-Theo báo chí Philippines ngày 07/01/2015, Quân đội nước này đã lên tiếng cảnh báo về việc Trung Quốc đã hoàn tất “khoảng 50%” công trình xây dựng đường băng trái phép trên đá Chữ Thập (Fiery Cross Reef) mà nước này chiếm đóng trong vùng quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Một chuyên gia dự báo cơ sở này sẽ sớm hoàn thành trong năm nay.
Phát biểu với các nhà báo vào chiều 07/01/2015, Tướng Gregorio Catapang Jr, Tổng Tham mưu trưởng quân đội Philippines khẳng định: “Khoảng 50% công trình đã được hoàn tất”. Đối với lãnh đạo Quân đội Philippines, đây là một sự kiện rất đáng báo động vì công trình này có thể được sử dụng cho các mục đích khác ngoài mục đích hoà bình.
![]() |
| Đá Chữ Thập mà Trung Quốc đang xây dựng đường băng trái phép thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam là đảo đầu tiên có đường băng cho máy bay cất cánh và hạ cánh |
Tướng Gregorio Catapang xác nhận là Bắc Kinh vẫn rốt ráo xúc tiến các công trình bồi đắp, mở rộng các đảo đá mà họ chiếm đóng tại Biển Đông, và Manila đang theo dõi kỹ các diễn biến nhằm thay đổi hiện trạng này.
Báo mạng Rappler của Philippines ngày 08/01/2014 trích dẫn hai chuyên gia theo dõi vụ việc xác định rằng công trình mà Tổng tham mưu trưởng Quân đội Philippines nói đến là đường băng trái phép dài khoảng 2.000 mét trên Đá Chữ Thập (Trường Sa) và có thể được hoàn tất“ngay trong năm nay, vì họ (Trung Quốc) thi công rất nhanh”.
Vào tháng 11/2014, lần đầu tiên chuyên san quốc phòng IHS Jane công bố ảnh vệ tinh cho thấy là Trung Quốc đang cho xây trên Đá Chữ Thập các công trình có dáng dấp của một đường băng và một bến cảng. Bãi đá này đã được bồi đắp thành một thực thể địa lý dài 3 cây số, và rộng 300 mét.
Một chuyên gia Philippines lo ngại rằng đường băng trái phép của Trung Quốc ở Trường Sa sẽ cho phép máy bay chiến đấu lên xuống được trên đảo nhân tạo để khống chế khu vực, trong lúc cảng biển có thể đón tiếp các tàu tiếp tế và tàu chiến khác của Trung Quốc.
Điều đáng lo ngại là diễn biến mới nhất liên quan đến Đá Chữ Thập: Ngày 03/01/2015, Bắc Kinh đã không ngần ngại công bố hình ảnh về sự hiện diện của quân đội Trung Quốc trên bãi đá được cải tạo này, cho thấy rằng họ không còn che giấu các hành vi nhằm thay đổi diện mạo địa lý của vùng Biển Đông, buộc các nước tranh chấp khác và cộng đồng quốc tế phải chấp nhận một “sự đã rồi” mới.
(Theo RFI)
Báo mạng Rappler của Philippines ngày 08/01/2014 trích dẫn hai chuyên gia theo dõi vụ việc xác định rằng công trình mà Tổng tham mưu trưởng Quân đội Philippines nói đến là đường băng trái phép dài khoảng 2.000 mét trên Đá Chữ Thập (Trường Sa) và có thể được hoàn tất“ngay trong năm nay, vì họ (Trung Quốc) thi công rất nhanh”.
Vào tháng 11/2014, lần đầu tiên chuyên san quốc phòng IHS Jane công bố ảnh vệ tinh cho thấy là Trung Quốc đang cho xây trên Đá Chữ Thập các công trình có dáng dấp của một đường băng và một bến cảng. Bãi đá này đã được bồi đắp thành một thực thể địa lý dài 3 cây số, và rộng 300 mét.
Một chuyên gia Philippines lo ngại rằng đường băng trái phép của Trung Quốc ở Trường Sa sẽ cho phép máy bay chiến đấu lên xuống được trên đảo nhân tạo để khống chế khu vực, trong lúc cảng biển có thể đón tiếp các tàu tiếp tế và tàu chiến khác của Trung Quốc.
Điều đáng lo ngại là diễn biến mới nhất liên quan đến Đá Chữ Thập: Ngày 03/01/2015, Bắc Kinh đã không ngần ngại công bố hình ảnh về sự hiện diện của quân đội Trung Quốc trên bãi đá được cải tạo này, cho thấy rằng họ không còn che giấu các hành vi nhằm thay đổi diện mạo địa lý của vùng Biển Đông, buộc các nước tranh chấp khác và cộng đồng quốc tế phải chấp nhận một “sự đã rồi” mới.
(Theo RFI)
Vụ “CSGT vào quán nhậu kiểm tra”: CSGT thừa nhận có đánh dân
Posted by ADMIN
Posted on 16:33
with No comments
(CLV)- Điều chuyển công tác, hạ bậc thi đua đối với trung úy CSGT và chiến sĩ trật tự cơ động (TTCĐ) đánh dân.
Liên quan đến vụ “CSGT được vào quán nhậu kiểm tra”, cuối giờ chiều 9-1, nguồn tin của Pháp Luật TP.HCM cho biết trong ngày 9-1, Công an huyện Thạnh Trị, Sóc Trăng đã gặp và thông báo kết quả giải quyết đơn tố cáo cho những người có liên quan. Đại tá Lư Thanh Dũng - Trưởng Công an huyện Thạnh Trị đã xác định thông tin trên.
![]() |
| (Nguồn ảnh: internet) |
Thông báo giải quyết đơn tố cáo của Công an huyện Thạnh Trị do Thượng tá Lý Hoàng Thâm - Phó Trưởng Công an huyện ký ngày 8-1 cho hay: Quá trình xử lý vụ việc các thành viên trong tổ công tác chưa mềm dẻo, xử sự chưa đúng mực, cụ thể quá trình khống chế có những động tác hơi mạnh tay vào vai và có đánh một cái vào lưng anh Trường nhưng không gây thương tích gì. Đối với anh Ngô Nhựt Truyện là người không liên quan đến vụ việc nhưng lại tham gia và có lời lẽ thách thức tổ tuần tra, hơn thế nữa khi được mời về Công an thị trấn Phú Lộc anh này có thái độ thiếu tôn trọng, chửi lại tổ công tác và do nóng tính nên Nguyễn Minh Đoàn - chiến sĩ TTCĐ đã tát một cái vào mặt anh Truyện (theo giấy chứng thương do anh Truyện đưa ra thì vùng môi trong bên trái có vết rách da 1 cm).
Phía Công an huyện Thạnh Trị trong kết luận giải quyết đơn tố cáo đã nhìn nhận việc làm trên của Trung úy Nguyện và chiến sĩ Đoàn là chưa đúng quy định của ngành, tạo hình ảnh không tốt đối với người cán bộ, chiến sĩ công an. Từ đó lãnh đạo Công an huyện Thạnh Trị đã điều chuyển Trung úy Nguyễn Chí Nguyện và chiến sĩ Nguyễn Minh Đoàn khỏi Đội CSGT - TTCĐ đồng thời hạ một bậc khen thưởng năm 2015.
Đối với cán bộ, chiến sĩ còn lại trong tổ công tác, lãnh đạo công an huyện tiến hành kiểm điểm trước tập thể Đội CSGT - TTCĐ, đồng thời tổ chức họp rút kinh nghiệm chung toàn đơn vị.
GIA TUỆ
Nguồn: Plo.vn
BỘ CHÍNH TRỊ RÚNG ĐỘNG VỀ TIN ÔNG NGUYỄN BÁ THANH
Posted by ADMIN
Posted on 10:14
with No comments
(Công Lý)-Xin gởi đến quý vị bài viết "Bộ Chính Trị rúng động về tin ông Nguyễn Bá Thanh" của tác giả Ngô Đình Thu và mong được tiếp tay phổ biến.
Ban Biên Tập-RadioCTM
Trong những ngày cuối năm 2014, đầu năm 2015, các tuyên bố dồn dập đầy bức xúc của nhiều quan chức thượng tầng ĐCSVN cho thấy mức độ rúng động của giới lãnh đạo, đặc biệt là Bộ Chính Trị, trước các tin tức về ông Nguyễn Bá Thanh qua trang mạng Chân Dung Quyền Lực (CDQL). Một cách tóm tắt, trang CDQL vừa tung ra liên tiếp các bằng chứng khó chối cãi về khối của cải khổng lồ mà gia đình Phó Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc đang làm chủ trong nước và cất giấu tại hải ngoại. Từ đó CDQL chứng minh ông Nguyễn Xuân Phúc nuôi thâm thù đối với ông Nguyễn Bá Thanh, trưởng ban Nội Chính Trung ương, vì ông Thanh đang điều tra mạng lưới tham nhũng của ông Phúc. Sự thâm thù đó khiến ông Phúc nhờ các đầu mối Trung Quốc đầu độc ông Thanh bằng chất phóng xạ khi ông này đi công tác sang Bắc Kinh. Kết quả là chỉ vài tháng sau chuyến đi, ông Nguyễn Bá Thanh đang từ một cầu thủ bóng đá chạy trên sân cỏ trở thành bệnh nhân ung thư máu ở thời kỳ sau cùng. Ông Thanh phải gấp rút chạy sang Mỹ điều trị ở những bệnh viện tối tân nhất về ung thư. Đến nay các bác sĩ đều đã bó tay và ông Thanh đang được đưa về Đà Nẵng chờ chết.
Hiển nhiên, Ban Tuyên Giáo ĐCSVN ra sức bưng bít toàn bộ sự việc ngay từ ngày đầu. Mọi tin tức lọt ra từ tin ông Thanh sang Mỹ vào tháng 8/2014 dài đến tin ông đang được đưa về Đà Nẵng vào tháng 1/2015 đều được báo đài nhà nước không những khẳng định đó là tin bịa đặt mà còn tung hàng ngũ dư luận viên lên mạng chửi bới tục tĩu tại những trang chuyển tiếp các tin này. Nhưng cứ vài tuần sau, khi không còn che đậy được vòng phát tán của nguồn tin và sự lên tiếng của chính các quan chức liên hệ, Ban Tuyên Giáo lại phải xác nhận "tin đồn" mà họ mạt sát trước đó là tin thật. Chỉ trong vòng 4 tháng, chu kỳ "cứ chối, chửi rồi nhận" này đã diễn ra hàng chục lần. Cứ mỗi lần như thế, mức khả tín của lãnh đạo Đảng qua báo đài công cụ lại sụt giảm và ngưòi dân lại càng tin CDQL hơn. Có người còn định ra công thức: Điều gì Ban Tuyên Giáo dồn công sức xông vào khẳng định là sai thì điều đó chắc chắn đúng.
Một trong những luận điểm đốt cháy uy tín của Ban Tuyên Giáo là việc khăng khăng đổ toàn bộ sự việc, kể cả trang CDQL, cho các "thế lực thù địch bên ngoài". Điều đã rõ như ban ngày và ai cũng thấy là không thế lực bên ngoài nào có nổi các chi tiết đến mức đó về cái núi tài sản của ông Nguyễn Xuân Phúc, kể cả hình chụp bằng lái xe của con trai ông Phúc đang sống tại Mỹ. Chỉ các bộ phận điều tra của chính ĐCSVN, đặc biệt là Ban Nội Chính của ông Thanh, mới có được. Ngược lại, cũng không thế lực bên ngoài nào có nổi các chi tiết nhà thương, quá trình chữa trị, hình ảnh, và lịch trình di chuyển của ông Thanh, ngoại trừ chính Ban Bảo vệ, Chăm sóc Sức khoẻ Cán bộ Trung ương, hoặc gia đình ông Thanh.
Vì vậy, câu hỏi lớn nhất hiện nay trong đầu mọi người là: Ai ở thượng tầng ĐCSVN đang tung ra các tin tức về ông Nguyễn Bá Thanh? Liệu các tuyên bố của các quan chức lớn trong vài ngày qua bày tỏ bức xúc thật hay chỉ là thủ thuật đánh lạc hướng của chính những người tung tin?
![]() |
| Khái niệm mới do Dân Luận đặt: "Thế lực đồng chí thù địch". Ảnh minh họa: Việt Quốc Lê |
(Dư luận chưa quên ông Trần Văn Truyền, người có trách nhiệm đi điều tra cái vụ sai phạm, lại là kẻ nhận tiền bao che cho nhiều kẻ sai phạm; hay PTT Nguyễn Xuân Phúc, người có trách nhiệm phòng chống tham nhũng cao nhất của chính phủ, lại là kẻ đang nắm một núi tài sản khó giải thích nguồn gốc).
Các câu hỏi nêu trên không phải vô căn cớ, vì thường thì đối với những luồng dư luận không hợp ý đảng như thế này, chỉ có Ban Tuyên Giáo ra lệnh riêng cho báo, đài lề phải tránh xa vùng “nhạy cảm” nào, cấm tung tin gì về lãnh đạo, v.v.
Nhưng lần này người ta thấy PTT Vũ Đức Đam vội vàng lên tiếng. Ông đến tận Hội nghị tổng kết năm 2014 của Bộ Thông tin và Truyền thông để ra lệnh ngăn chận các tin tức từ CDQL — lúc đó chỉ mới có tin về ông Nguyễn Xuân Phúc chứ chưa loan tin về bệnh tình ông Nguyễn Bá Thanh. Giới phân tích tin rằng tuyên bố của ông Vũ Đức Đam chỉ nhằm thanh minh ông không phải là người tung tin về khối tài sản của ông Phúc. Nhưng liệu người ta tin được không khi ai cũng biết ông Vũ Đức Đam và ông Nguyễn Xuân Phúc là 2 ứng viên chính đang kình nhau trong cuộc chạy đua vào ghế thủ tướng tại Đại Hội XII mà ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ để lại khi leo lên ghế Tổng Bí Thư. Ông Đam được xem là người có khả năng hơn nhưng kém xa ông Phúc về mảng quyền lực dưới tay. Ông Đam là người đang ở vị trí được xem các hồ sơ điều tra của các quan chức chính phủ.
Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang cũng vội vã lên tiếng tại hội nghị trực tuyến của chính phủ vào chiều 29/12. Ông quyết liệt khẳng định lập trường “ngăn chặn thế lực thù địch phát tán tài liệu xuyên tạc trên mạng internet nhằm bôi nhọ, đả kích các đồng chí lãnh đạo, gây chia rẽ nội bộ”. Người ta có thể hiểu được tại sao ông Trần Đại Quang thấy cần phải lên tiếng ngay. Cái chết bất ngờ và cho đến nay vẫn không biết lý do của thượng tướng công an Phạm Quý Ngọ xảy ra chưa đầy một năm. Khi các điều tra về việc nhận tiền chạy án của ông Ngọ bắt đầu chĩa vào ông Quang thì ông Ngọ đột tử. Lần này, ông Trần Đại Quang biết nhiều người sẽ lại hướng mắt về phía ông khi ông Nguyễn Bá Thanh, Trưởng ban Nội chính Trung ương, một bộ phận điều tra nằm bên ngoài Bộ Công An, lại ra đi vì bạo bệnh trong một thời gian rất ngắn.
Nhưng còn bất thường hơn nữa là việc Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh cũng vội vã lên tiếng để báo đài đồng loạt đăng tải. Ông đòi phải quản lý mạng internet chặt chẽ vì "Vừa qua, trên mạng nói xấu cả Đảng, Nhà nước, Bộ Chính trị, cả lãnh tụ là rất căng, gây phân tâm”. Giới phân tích tin rằng ông Phùng Quang Thanh không có trách nhiệm hay lý do cá nhân nào để phải lên tiếng trong vụ này, nhưng ông phải lên tiếng vì nhu cầu của Bắc Kinh. Sau khi CDQL cung cấp các chứng cớ cho thấy ông Nguyễn Xuân Phúc đã lui tới nhờ vả đường dây sứ quán Trung Quốc và ông Nguyễn Bá Thanh bùng phát ung thư sau chuyến đi thăm Trung Quốc, ông Phùng Quang Thanh có nhiệm vụ kéo sự chú ý ra khỏi Bắc Kinh bằng cách tập trung vào các thiệt hại cho lãnh đạo Việt Nam qua vụ việc này và tập trung vào đòi hỏi phải ngăn chận.
(Những người đưa ra nhận định nêu trên đã dẫn chứng tiền lệ "bảo vệ Bắc Kinh" của tướng Thanh còn lộ liễu hơn nhiều chỉ mới vài tháng trước. Khi Bắc Kinh cho kéo giàn khoan HD981 vào cắm trên thềm lục địa Việt Nam, tướng Phùng Quang Thanh đích thân đến diễn đàn Hội nghị Thượng đỉnh An ninh Châu Á ở Shangri-la, Singapore để khẳng định "Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp". Lần này, tướng Thanh cũng có nhiệm vụ tương tự.)
Nhưng trong tất cả các diễn biến vừa qua, có lẽ điều làm rúng động đến gan ruột các thành viên Bộ chính trị hiện nay cũng như các ứng viên đang muốn vào hàng thượng tầng lãnh đạo là: Ai trong số họ cũng có thể là một Nguyễn Bá Thanh kế tiếp.
Nói cách khác, các bộ phận bảo vệ VIP của đảng hoàn toàn bó tay trước kiểu đầu độc bằng cách bỏ chất phóng xạ vào đồ ăn thức uống này. Thế giới chỉ mới biết đến nó vào năm 2006 khi Putin cho hạ độc ký giả Alexander Litvinenko sau khi ông này chạy thoát sang Anh Quốc. Thủ thuật hiểm ác đó nay đã được Bắc Kinh sao chép và rõ ràng đã tìm đường đến Việt Nam.
Có xác suất cao từ nay đến Đại hội đảng XII, MỌI PHE CÁNH trong cuộc chạy đua quyền lực hiện nay sẽ tìm đến gõ cửa các sứ quán Trung Quốc. Nhiều phần Bắc Kinh sẽ rất sẵn lòng cung cấp "dịch vụ" cho nhiều phía và dĩ nhiên các dịch vụ này không miễn phí.
Nguồn: Danluan.org






















